Tại Sao Người Mỹ Muốn Xin Con Nuôi Từ Nước Ngoài?

Thứ Năm, 30 Tháng Mười Một 200600:00(Xem: 128719)
Tại Sao Người Mỹ Muốn Xin Con Nuôi Từ Nước Ngoài?

LỊCH CẤP CHIẾU KHÁN DI DÂN TÍNH ĐẾN THÁNG 12-2006

Mục di trú và bảo lãnh do Văn Phòng tham vấn di trú Robert Mullins International đảm trách hằng tuần, nhằm mục đích thông báo các tin tức thời sự liên quan đến vấn đề đoàn tụ gia đình, rất hữu ích cho quý vị nào quan tâm đến việc bảo lãnh thân nhân.  Mọi đóng góp ý kiến xin liên lạc 1-800-411-0495

Càng ngày người Mỹ càng nhận thêm con nuôi từ nước ngoài. Năm 1989 chỉ có 8.000 trẻ từ nước ngoài được nhận vào nước Mỹ qua thủ tục xin con nuôi. Đến năm 2005, con số này đã lên tới gần 23.000 em.

Trong chương hội thoại của Văn phòng Tham vấn Di trú Robert Mullins International hôm nay, chúng tôi xin giới thiệu tiết mục Lá Thư Mỹ Quốc của đài Tiếng Nói Hoa Kỳ (VOA), phát thanh ngày 13/11/2006 vừa qua, sẽ gửi đến quí vị một số chi tiết về lý do tại sao người Mỹ muốn xin con nuôi từ nước ngoài cùng những luật lệ cũng như những phí tổn của việc xin một em bé nước ngoài về làm con nuôi.

Ngôi sao nhạc pop lừng danh thế giới của Hoa Kỳ, cô Madonna, mới đây đã xin một bé trai 1 tuổi từ Malawi, một trong những nước Phi Châu nghèo nhất thế giới và đem về Luân Đôn, nơi cô và gia đình cô cư trú, mặc dù cô đã có hai con ruột.
 
Bé trai người Malawi tên David mồ côi mẹ, cha của em là 1 nông dân. Người cha này nói là ông không thể chăm sóc nổi cho đứa con nên đã đem em cho viện mồ côi.

Cô Madonna đã tặng hàng triệu đô la để giúp các trẻ mồ côi tại Malawi, và cô chỉ muốn tạo dựng một đời sống tốt đẹp hơn cho bé, ấy thế mà cũng có người lên tiếng chỉ trích rằng tại sao lại nhận một đứa bé làm con nuôi khi cha của bé vẫn còn sống. Một số chuyên gia tâm lý và cán sự xã hội cho rằng nếu được chăm sóc đầy đủ thì một đứa trẻ sẽ phát triển tốt nhất khi được sống tại chính quê hương của em.

Thủ tục nhận bé trai David làm con nuôi vẫn chưa kết thúc. Tòa thượng thẩm ở Malawi chỉ cho phép cô Madonna và chồng cô tạm thời được quyền nuôi dưỡng bé trong 18 tháng . Trong khoảng thời gian đó , một cán sự xã hội sẽ đến thăm và theo dõi và báo cáo về cách chăm sóc và nuôi dưỡng bé David như thế nào.

Đã vậy một ủy ban gồm 67 nhóm nhân quyền tại Malawi còn tranh cãi rằng luật tại nước này thường cấm không cho người nước ngoài xin con nuôi từ Malawi. Ủy ban này đã có hành động pháp lý để đoan chắc là cô Madonna không được đối xử đặc biệt.

Cô Madonna nói rằng cô không hề được đối xử đặc biệt, và cũng có những nguời lên tiếng ủng hộ cho cô. Một trong  những người này là bà Jane Aronson, một chuyên gia có uy tín trong lãnh vực nhận con nuôi và là người đứng đầu Hiệp Hội Trẻ Mồ Côi Thế Giới. Bà cho rằng cô Madonna đang đem đến cho bé David một cuộc sống mới.
 
Nhưng không phải người Mỹ nào sang nước khác xin con nuôi cũng nổi tiếng . Có những người bình thường như ông bà Miriam và John Baxter, cư dân tại Maryland. Họ đã có 1 con gái nhưng muốn xin thêm con nuôi. Lúc đầu họ tính xin  từ  Trung Quốc nhưng rồi văn phòng cung cấp giấy tờ về những thủ tục xin con nuôi từ Trung Quốc tại thành phố New York đã đóng cửa tạm sau khi xảy ra vụ khủng bố năm 2005, thế là cặp vợ chồng này đã quay sang xin con nuôi nam Triều Tiên. Bé trai làm con nuôi cặp vợ chồng này tên là Matthew. Em được cha mẹ nuôi mang về Mỹ lúc 7 tháng tuổi. Giờ đây thì em đã lên 5.

Tại Hoa Kỳ cũng có rất nhiều trẻ có thể nhận làm con nuôi nhưng số trẻ này tuổi tương đối đã lớn ,trong số đó có  những em tật nguyền hoặc có vấn đề tâm lý. Trong khi những người xin con nuôi thường muốn nhận các em khỏe mạnh, và còn thật nhỏ chưa biết gì. Số các trẻ nhỏ sinh ra tại Hoa Kỳ cho làm con nuôi ngày càng giảm đi, vì từ năm 1973 phụ nữ Mỹ có quyền phá thai nếu họ không muốn có con, và càng ngày càng có thêm những bà mẹ độc thân giữ con để nuôi thay vì đem cho. Đó là lý do tại sao ngày càng có nhiều người Mỹ sang nước khác xin con nuôi. Con số con nuôi từ nước ngoài đến Hoa Kỳ năm 1989 là 8 ngàn em. Năm 2005 lên tới gần 23 ngàn.

Văn phòng thống kê dân số Hoa Kỳ cho hay có đến 2,5% trẻ em tại Hoa Kỳ là con nuôi. Trong số này 13% là trẻ sinh tại nước ngoài.
 
Theo phúc trình của sở di trú thì năm 2005, số con nuôi xin từ nước ngoài vào Hoa Kỳ đến từ Trung Quốc và Nga. Năm 2005, số con nuôi xin từ Trung Quốc vào Hoa Kỳ là 8.000 em. Cũng có nhiều em được xin từ Guatemala và Nam Hàn.
 
Luật lệ xin con nuôi thay đổi tùy theo từng tiểu bang tại Hoa Kỳ. Nhưng nói chung thì những ai xin con nuôi đều phải chứng minh họ có khả năng đem đến cho đứa trẻ một cuộc sống gia đình đầy đủ và êm ấm. Nhưng có khi họ phải chờ nhiều năm rồi cơ quan lo vấn đề xin con nuôi mới tìm ra cho họ được một bé.

Theo ước tính, chi phí xin con nuôi tại Hoa Kỳ trung bình khoảng gần 20.000 đô la. Nhưng một số những cha mẹ xin con nuôi còn phải trả nhiều hơn thế.  Xin con nuôi từ nước ngoài cũng rất tốn kém. Lấy thí dụ, phí tổn xin một đứa trẻ từ Nga làm con nuôi có thể lên đến hơn 30.000 đô la.
 
Có rất nhiều cơ quan giúp xin con nuôi tại Hoa Kỳ đảm nhận luôn cả việc xin con nuôi từ nước ngoài. Những trường hợp xin con nuôi dù ở trong nước hay từ nước ngoài thường phải mất nhiều thời giờ chờ đợi nhiều tháng có khi cả mấy năm trời. Những cơ quan phụ trách việc xin con nuôi và bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ đưa ra một số những đòi hỏi mà người đứng xin con nuôi nước ngoài phải hội đủ. Đó là: người đứng xin  phải đầy đủ sức khỏe và có đủ điều kiện tài chính để nuôi dưỡng và chăm sóc cho đứa bé đâu vào đấy. Họ phải qua điều tra xem từ trước tới giờ có can tội hình sự hay không. Và một cán sự xã hội sẽ được phái đến để xem xét, lượng định hầu bảo đảm rằng gia đình đó sẽ là mái ấm che chở và nuôi dưỡng đứa bé cho nên người.
 
Thêm vào đó, những người đứng đơn xin con nuôi nước ngoài phải thỏa mãn đầy đủ những đòi hỏi của các cơ quan phụ trách thủ tục cũng như của chính phủ hai nước đưa ra.

Nói cụ thể, nhiều trung tâm cho con nuôi tại nước ngoài thường đòi người đứng đơn phải sang nước sở tại 2 lần. Lần thứ nhất để họ gặp và ở chơi với đứa con nuôi tương lai một thời gian. Lần thứ nhì là để hoàn tất thủ tục. Khi trở về Mỹ thì những cha mẹ nuôi này còn phải hoàn tất những giấy tờ đòi hỏi từ phía chính phủ Hoa Kỳ.
 
Một số bác sỹ tại Hoa Kỳ đã cung cấp những dịch vụ y tế đặc biệt cho các cha mẹ nuôi xin con từ nước ngoài. Họ cần được lưu ý rằng đứa con mà họ xin từ nước ngoài có thể sẽ không khỏe mạnh như bề ngoài của các em. Một thí dụ cho thấy là bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ trong tuần qua đã ra thông cáo lưu ý bất cứ người Mỹ nào xin con nuôi từ miền nam nước Kazakhstan nên đem đứa bé đi thử HIV, vì chính phủ nước này mới đây loan tin rằng có đến 61 trẻ sinh sống trong vùng Shimkent đã bị nhiễm vi rút gây bệnh AIDS.

Còn về vấn đề giữ gìn bản sắc và gốc gác văn hóa cho đứa trẻ xin từ nước ngoài thì mức độ là tùy cha mẹ nuôi, và đứa bé cảm thấy như thế nào khi lớn lên trong một gia đình và một môi trường khác với nơi mà các em đã ra đời là điều khó đoán biết trước.

Riêng đối với trường hợp của em Matthew  Baxter năm nay 5 tuổi chung sống với cha mẹ và người chị Mỹ trắng từ lúc mới 7 tháng thì mọi chuyện rất tốt đẹp. Bà mẹ Miriam Baxter luôn hãnh diện cho mọi người biết rằng tuy bà không sinh ra bé Matthew  da vàng  nhưng đối với bà cậu bé chẳng khác gì con ruột của bà vậy.

LỊCH CẤP CHIẾU KHÁN DI DÂN TÍNH ĐẾN THÁNG 12-2006

A-IR-1, IR-2, IR-5 (Vợ, con vị thành niên, cha mẹ của công dân Hoa Kỳ, luôn luôn hiệu lực)
B- Ưu tiên F1-1:   Xét đến 22-04-01 (Không thay đối)
C- Ưu tiên F2-A:  Xét đến 01-03-02 (Tăng 6 tháng)
D- Ưu tiên F2-B:  Xét đến 08-03-97 (Tăng 5 tuần)
E- Ưu tiên F3:      Xét đến 08-12-98 (Tăng 3 tuần)
F- Ưu tiên F4:      Xét đến 01-12-95 (Tăng 5 tuần)
G- Tu Sĩ-SR:      Luôn luôn hiệu lực


Quý độc giả quan tâm đến việc bảo lãnh thân nhân muốn có thêm tin tức cập nhật, xin theo dõi qua báo chí hay đón nghe chương trình phát thanh của chúng tôi vào mỗi tối thứ Tư từ 7PM và sáng Chủ Nhật từ 11:00AM, trên các làn sóng 840AM, 1430AM, 1500AM, và 106.3FM. Hoặc quý vị liên lạc với một trong những văn phòng Robert Mullins International gần nhất: Westminster: (714) 890-9933 , San Jose (408) 294-3888, Oakland-San Francisco: (510) 533-8228, Sacramento (916) 393-3388 hay qua Email: info@rmiodp.com.

Thứ Hai, 13 Tháng Mười Một 2023(Xem: 3332)
(Robert Mullins International) Đây là ý kiến của một người về cách làm thế nào để một quốc gia có thể có một xã hội đa văn hóa thành công. Một xã hội đa văn hóa là gồm các nhóm dân tộc đa dạng; việc không hòa nhập và đối địch nhau sẽ dẫn đến tự sát tập thể. Chúng ta đang bắt đầu thấy điều đó ở Hoa Kỳ. Hoa Kỳ hiện đang chứng kiến sự gia tăng các tội ác bạo lực về phân biệt chủng tộc và tội ác có động cơ từ thù hận tôn giáo. Hoa Kỳ từng là một ví dụ hiếm hoi về một nền dân chủ đa chủng tộc nhưng đơn văn hóa thực sự có hiệu quả. Những người di dân đã cố gắng hết sức để có cơ hội thành công trong một xã hội tự do có chung một nền văn hóa. Nhiều con đường dẫn đến chủ nghĩa đa văn hóa thành công ở Hoa Kỳ đã bị lãng quên. Nếu muốn Hoa Kỳ tồn tại như chúng ta đã biết, chúng ta cần ghi nhớ một số điều
Thứ Hai, 06 Tháng Mười Một 2023(Xem: 3598)
(Robert Mullins International) Một trong những điều khiến người xin chiếu khán khó chịu nhất là sự chậm trễ trong quá trình phỏng vấn ở Lãnh sự. Những sự chậm trễ này có thể do nhiều lý do, bao gồm cả Giấy INA §221(g) và Duyệt xét hành chính. 1. Chậm trễ phỏng vấn lãnh sự là gì? Sự chậm trễ trong cuộc phỏng vấn lãnh sự xảy ra khi có sự chậm trễ trong việc lên lịch hoặc hoàn tất cuộc phỏng vấn xin chiếu khán. Sự chậm trễ có thể là do số lượng đơn xin quá lớn, số lượng nhân viên hạn chế hoặc các vấn đề khác tại Đại sứ quán hoặc Lãnh sự quán Hoa Kỳ. 2. Hiểu về INA §221(g) trên Mẫu giấy từ chối OF-194. Mục 221(g) của Luật Di trú đề cập đến các đơn xin chiếu khán mà đòi hỏi cần phải cung cấp thêm tài liệu hoặc cần phải duyệt xét thêm. Khi viên chức lãnh sự cấp giấy OF-194 mà có mục 221g trên đó, điều đó có nghĩa là: · 221g - Viên chức yêu cầu đương đơn cần nộp thêm giấy tờ, hoặc · Duyệt xét hành chính: Đơn xin yêu cầu cần thêm các động tác hành chính trước khi đưa ra quyết định.
Thứ Hai, 30 Tháng Mười 2023(Xem: 3766)
(Robert Mullins International) Sở Di Trú đã ra mắt công cụ tự phục vụ Thay đổi Địa chỉ (E-COA) mới để giúp công dân nước ngoài cập nhật địa chỉ của họ dễ dàng hơn. Tất cả công dân nước ngoài, kể cả người có thẻ xanh, phải thông báo cho Sở Di Trú về việc thay đổi địa chỉ trong vòng 10 ngày kể từ ngày chuyển đi. Ngoài ra, điều quan trọng là phải thông báo cho Sở Di Trú biết về việc thay đổi địa chỉ, đặc biệt nếu bạn có các hồ sơ đang chờ duyệt xét mà Sở Di Trú có thể cần liên hệ với bạn hoặc gửi thông tin cho bạn - chẳng hạn như Giấy phép Làm việc hoặc Thẻ xanh. Việc chỉ thông báo cho Bưu điện Hoa Kỳ (USPS) về địa chỉ mới là chưa đủ, vì USPS thường không chuyển thư từ Sở Di Trú cho bạn. Thay vào đó, thư sẽ được trả lại cho Sở Di Trú, và bạn sẽ phải yêu cầu Sở Di Trú tìm kiếm giấy tờ cho bạn. Sử dụng E-COA cho phép bạn cập nhật tất cả các vấn đề đang chờ duyệt xét bằng một ứng dụng.
Thứ Hai, 23 Tháng Mười 2023(Xem: 4216)
(Robert Mullins International) Tị nạn Asylum là một hình thức bảo vệ, cho phép người được lưu lại ở Hoa Kỳ, tránh bị trục xuất về một quốc gia, nơi họ lo sợ bị ngược đãi hoặc bị bức hại vì lý do danh tính, tôn giáo hoặc quan điểm chính trị của họ. Theo luật pháp Hoa Kỳ và luật pháp quốc tế, những người mà gặp nguy hiểm ở quê hương họ có quyền đến các quốc gia khác để tìm kiếm sự an toàn và được xem xét yêu cầu tị nạn của họ. Để xin tị nạn Asylum tại Hoa Kỳ, người đó phải có mặt tại Hoa Kỳ. Họ cũng phải đáp ứng được định nghĩa về người tị nạn. Theo luật, người tị nạn là người không thể hoặc không muốn trở về quốc gia của họ vì lo sợ bị bức hại. Sự bức hại có thể vì lý do chủng tộc, tôn giáo, quốc tịch, thành viên của một nhóm xã hội cụ thể hoặc quan điểm chính trị.
Thứ Hai, 16 Tháng Mười 2023(Xem: 3679)
(Robert Mullins International) Có một số tuyên bố trực tuyến cho rằng chính phủ Hoa Kỳ đang hỗ trợ những người di dân bất hợp pháp, bằng cách cấp cho họ 2.200 Mỹ kim mỗi tháng. Điều này là hoàn toàn không đúng sự thật. Những người vào Hoa Kỳ bất hợp pháp không có đủ điều kiện để được nhận hỗ trợ tiền mặt của liên bang. Người tị nạn refugee và những người được cấp quy chế tị nạn asylum, cũng như một số người di dân nhân đạo khác thì được hưởng một số phúc lợi công cộng nhất định, bao gồm hỗ trợ tiền mặt liên quan đến việc tái định cư ban đầu của họ, mặc dù số tiền này không cao tới 2.200 Mỹ kim mỗi tháng. Tin đồn này đến từ đâu? Từ một vị khách mời của cựu người dẫn chương trình tin tức Fox - Tucker Carlson. Vị khách mời này là một đại tá quân đội Hoa Kỳ đã nghỉ hưu đã tuyên bố rằng “mọi người mà được cho là người xin tị nạn, người di cư bất hợp pháp tràn qua biên giới ở Texas hoặc bất cứ nơi nào khác” đều được cấp một khoản hàng tháng là 2.200 Mỹ kim.
Thứ Hai, 09 Tháng Mười 2023(Xem: 3836)
(Robert Mullins International) Những người di dân Việt Nam vào Hoa Kỳ trước năm 1995 hầu hết đều là những người tị nạn chạy trốn bạo lực và đàn áp sau khi Chiến tranh Việt Nam kết thúc. Chính sách của chính phủ Hoa Kỳ là họ không phải bị trục xuất. Hoa Kỳ và Việt Nam đã ký một thỏa thuận vào năm 2008 để không trục xuất những người di dân này. Hiệp định năm 2008 nêu rõ: “Công dân Việt Nam không phải là đối tượng bị bắt trở về Việt Nam nếu đến Hoa Kỳ trước ngày 12/7/1995”. Vì vậy, chính phủ Việt Nam đã không cấp giấy thông hành để cho phép những người di dân như vậy bị trục xuất về Việt Nam. Nhưng vào năm 2017, dưới sự chỉ đạo của chính quyền Tổng thống trước, Cơ quan Thực thi Di trú và Hải quan (ICE) đã bắt đầu giam giữ một số người di dân trước năm 1995 trong khoảng thời gian dài. Chính phủ Hoa Kỳ đã bắt đầu gây áp lực, buộc chính phủ Việt Nam cấp giấy thông hành để những người di dân trước năm 1995 có thể được quay trở về Việt Nam.
Chủ Nhật, 01 Tháng Mười 2023(Xem: 4062)
(Robert Mullins International) Vào ngày 5 tháng 9 năm 2023, Bộ Ngoại giao đã ban hành luật cuối nhằm loại bỏ Luật Gánh nặng xã hội mới của chính quyền trước. Trước luật ban hành năm 2019 của tổng thống tiền nhiệm, chỉ có phúc lợi hỗ trợ bằng tiền mặt công để duy trì thu nhập hoặc biên chế hóa dài hạn bằng chi phí của chính phủ mới được xem xét trong quyết định về gánh nặng xã hội. Luật năm 2019 của Tổng thống tiền nhiệm đã mở rộng việc kiểm tra gánh nặng xã hội bằng cách thêm vào một số yếu tố khác để xem xét, định liệu một cá nhân có khả năng trở thành gánh nặng xã hội hay không. Luật năm 2019 làm dấy lên lo ngại về nỗi sợ hãi và sự nhầm lẫn, ngăn cản những người di dân, bao gồm cả trẻ em, tiếp cận các dịch vụ và các phúc lợi của chính phủ dành cho họ.
Thứ Bảy, 23 Tháng Chín 2023(Xem: 4203)
(Robert Mullins International) Vào ngày 13 tháng 9, một thẩm phán liên bang lại nói rằng DACA là bất hợp pháp. Tuy nhiên, thẩm phán đã không ra lệnh cho các quan chức chấm dứt chương trình và những người DACA hiện hữu vẫn có thể gia hạn trạng thái DACA của họ. DACA hiện bảo vệ 580,000 người di dân “Mơ ước” khỏi bị trục xuất và cho phép họ làm việc. Tại thời điểm này, không có đơn xin DACA mới nào được tiếp nhận. Thẩm phán Hanen, tại Tòa án quận phía Nam Texas của Hoa Kỳ, cho rằng những nỗ lực của ông Biden nhằm đưa chương trình DACA vào quy chế liên bang đã không được thực hiện theo luật. Trước đây, Thẩm phán Hanen cho rằng khi ông Obama tạo ra DACA vào năm 2012, việc đó cũng không được thực hiện theo luật. Chính quyền Biden dự kiến sẽ kháng cáo quyết định của Thẩm phán Hanen và vụ việc có thể sẽ được đưa lên Tòa án Tối cao. Đây sẽ là lần thứ ba DACA lên Tòa án Tối cao nhưng vấn đề vẫn chưa được giải quyết.
Thứ Hai, 18 Tháng Chín 2023(Xem: 4871)
(Robert Mullins International) Chính sách di dân của Hoa Kỳ có một số mục tiêu. Đầu tiên, nó giúp đoàn tụ cho các gia đình bằng cách tiếp nhận những người di dân mà đã có người thân ở Hoa Kỳ. Thứ hai, nó tiếp nhận lao động nước ngoài khi thiếu người lao động Hoa kỳ. Thứ ba, nó cung cấp nơi lánh cư cho những người nước ngoài đang phải đối mặt với sự đàn áp vì lý do chủng tộc, tôn giáo, quốc tịch, thành viên của một nhóm xã hội cụ thể hoặc quan điểm chính trị. Tất cả các luật di trú của Hoa Kỳ đều có trong Đạo luật di trú và Quốc tịch (INA). Bắt đầu từ những năm 1920, luật di trú của Hoa Kỳ đã ngăn cản việc di dân của hầu hết người dân từ Châu Á, Đông Âu và Nam Mỹ.
Thứ Hai, 11 Tháng Chín 2023(Xem: 4323)
(Robert Mullins International) Luật gánh nặng xã hội thời chính quyền trước đã có tác động lớn đến người di dân ở Hoa Kỳ. Theo luật đó, người di dân có thể bị từ chối thẻ xanh nếu họ sử dụng một số phúc lợi công cộng nhất định. Khi họ nghe về Luật gánh nặng xã hội này, nhiều gia đình di dân bắt đầu rút tên ra khỏi danh sách các phúc lợi công cộng mà họ và những đứa con sinh ra ở Hoa Kỳ của họ từng có đủ điều kiện được hưởng. Khi ông Biden trở thành tổng thống, ông đã bãi bỏ chính sách của chính quyền trước. Nói cách khác, Luật gánh nặng xã hội của chính quyền trước hiện không còn tồn tại. Nó đã đi và sẽ không trở lại. Người di dân không phải lo lắng về điều đó. Sở Di Trú Hoa Kỳ đã quay trở lại Luật gánh nặng xã hội cũ của năm 1999. Luật đó thoáng và nhân đạo hơn nhiều so với luật của chính quyền trước.