Tại Sao Người Mỹ Muốn Xin Con Nuôi Từ Nước Ngoài?

Thứ Năm, 30 Tháng Mười Một 200600:00(Xem: 128806)
Tại Sao Người Mỹ Muốn Xin Con Nuôi Từ Nước Ngoài?

LỊCH CẤP CHIẾU KHÁN DI DÂN TÍNH ĐẾN THÁNG 12-2006

Mục di trú và bảo lãnh do Văn Phòng tham vấn di trú Robert Mullins International đảm trách hằng tuần, nhằm mục đích thông báo các tin tức thời sự liên quan đến vấn đề đoàn tụ gia đình, rất hữu ích cho quý vị nào quan tâm đến việc bảo lãnh thân nhân.  Mọi đóng góp ý kiến xin liên lạc 1-800-411-0495

Càng ngày người Mỹ càng nhận thêm con nuôi từ nước ngoài. Năm 1989 chỉ có 8.000 trẻ từ nước ngoài được nhận vào nước Mỹ qua thủ tục xin con nuôi. Đến năm 2005, con số này đã lên tới gần 23.000 em.

Trong chương hội thoại của Văn phòng Tham vấn Di trú Robert Mullins International hôm nay, chúng tôi xin giới thiệu tiết mục Lá Thư Mỹ Quốc của đài Tiếng Nói Hoa Kỳ (VOA), phát thanh ngày 13/11/2006 vừa qua, sẽ gửi đến quí vị một số chi tiết về lý do tại sao người Mỹ muốn xin con nuôi từ nước ngoài cùng những luật lệ cũng như những phí tổn của việc xin một em bé nước ngoài về làm con nuôi.

Ngôi sao nhạc pop lừng danh thế giới của Hoa Kỳ, cô Madonna, mới đây đã xin một bé trai 1 tuổi từ Malawi, một trong những nước Phi Châu nghèo nhất thế giới và đem về Luân Đôn, nơi cô và gia đình cô cư trú, mặc dù cô đã có hai con ruột.
 
Bé trai người Malawi tên David mồ côi mẹ, cha của em là 1 nông dân. Người cha này nói là ông không thể chăm sóc nổi cho đứa con nên đã đem em cho viện mồ côi.

Cô Madonna đã tặng hàng triệu đô la để giúp các trẻ mồ côi tại Malawi, và cô chỉ muốn tạo dựng một đời sống tốt đẹp hơn cho bé, ấy thế mà cũng có người lên tiếng chỉ trích rằng tại sao lại nhận một đứa bé làm con nuôi khi cha của bé vẫn còn sống. Một số chuyên gia tâm lý và cán sự xã hội cho rằng nếu được chăm sóc đầy đủ thì một đứa trẻ sẽ phát triển tốt nhất khi được sống tại chính quê hương của em.

Thủ tục nhận bé trai David làm con nuôi vẫn chưa kết thúc. Tòa thượng thẩm ở Malawi chỉ cho phép cô Madonna và chồng cô tạm thời được quyền nuôi dưỡng bé trong 18 tháng . Trong khoảng thời gian đó , một cán sự xã hội sẽ đến thăm và theo dõi và báo cáo về cách chăm sóc và nuôi dưỡng bé David như thế nào.

Đã vậy một ủy ban gồm 67 nhóm nhân quyền tại Malawi còn tranh cãi rằng luật tại nước này thường cấm không cho người nước ngoài xin con nuôi từ Malawi. Ủy ban này đã có hành động pháp lý để đoan chắc là cô Madonna không được đối xử đặc biệt.

Cô Madonna nói rằng cô không hề được đối xử đặc biệt, và cũng có những nguời lên tiếng ủng hộ cho cô. Một trong  những người này là bà Jane Aronson, một chuyên gia có uy tín trong lãnh vực nhận con nuôi và là người đứng đầu Hiệp Hội Trẻ Mồ Côi Thế Giới. Bà cho rằng cô Madonna đang đem đến cho bé David một cuộc sống mới.
 
Nhưng không phải người Mỹ nào sang nước khác xin con nuôi cũng nổi tiếng . Có những người bình thường như ông bà Miriam và John Baxter, cư dân tại Maryland. Họ đã có 1 con gái nhưng muốn xin thêm con nuôi. Lúc đầu họ tính xin  từ  Trung Quốc nhưng rồi văn phòng cung cấp giấy tờ về những thủ tục xin con nuôi từ Trung Quốc tại thành phố New York đã đóng cửa tạm sau khi xảy ra vụ khủng bố năm 2005, thế là cặp vợ chồng này đã quay sang xin con nuôi nam Triều Tiên. Bé trai làm con nuôi cặp vợ chồng này tên là Matthew. Em được cha mẹ nuôi mang về Mỹ lúc 7 tháng tuổi. Giờ đây thì em đã lên 5.

Tại Hoa Kỳ cũng có rất nhiều trẻ có thể nhận làm con nuôi nhưng số trẻ này tuổi tương đối đã lớn ,trong số đó có  những em tật nguyền hoặc có vấn đề tâm lý. Trong khi những người xin con nuôi thường muốn nhận các em khỏe mạnh, và còn thật nhỏ chưa biết gì. Số các trẻ nhỏ sinh ra tại Hoa Kỳ cho làm con nuôi ngày càng giảm đi, vì từ năm 1973 phụ nữ Mỹ có quyền phá thai nếu họ không muốn có con, và càng ngày càng có thêm những bà mẹ độc thân giữ con để nuôi thay vì đem cho. Đó là lý do tại sao ngày càng có nhiều người Mỹ sang nước khác xin con nuôi. Con số con nuôi từ nước ngoài đến Hoa Kỳ năm 1989 là 8 ngàn em. Năm 2005 lên tới gần 23 ngàn.

Văn phòng thống kê dân số Hoa Kỳ cho hay có đến 2,5% trẻ em tại Hoa Kỳ là con nuôi. Trong số này 13% là trẻ sinh tại nước ngoài.
 
Theo phúc trình của sở di trú thì năm 2005, số con nuôi xin từ nước ngoài vào Hoa Kỳ đến từ Trung Quốc và Nga. Năm 2005, số con nuôi xin từ Trung Quốc vào Hoa Kỳ là 8.000 em. Cũng có nhiều em được xin từ Guatemala và Nam Hàn.
 
Luật lệ xin con nuôi thay đổi tùy theo từng tiểu bang tại Hoa Kỳ. Nhưng nói chung thì những ai xin con nuôi đều phải chứng minh họ có khả năng đem đến cho đứa trẻ một cuộc sống gia đình đầy đủ và êm ấm. Nhưng có khi họ phải chờ nhiều năm rồi cơ quan lo vấn đề xin con nuôi mới tìm ra cho họ được một bé.

Theo ước tính, chi phí xin con nuôi tại Hoa Kỳ trung bình khoảng gần 20.000 đô la. Nhưng một số những cha mẹ xin con nuôi còn phải trả nhiều hơn thế.  Xin con nuôi từ nước ngoài cũng rất tốn kém. Lấy thí dụ, phí tổn xin một đứa trẻ từ Nga làm con nuôi có thể lên đến hơn 30.000 đô la.
 
Có rất nhiều cơ quan giúp xin con nuôi tại Hoa Kỳ đảm nhận luôn cả việc xin con nuôi từ nước ngoài. Những trường hợp xin con nuôi dù ở trong nước hay từ nước ngoài thường phải mất nhiều thời giờ chờ đợi nhiều tháng có khi cả mấy năm trời. Những cơ quan phụ trách việc xin con nuôi và bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ đưa ra một số những đòi hỏi mà người đứng xin con nuôi nước ngoài phải hội đủ. Đó là: người đứng xin  phải đầy đủ sức khỏe và có đủ điều kiện tài chính để nuôi dưỡng và chăm sóc cho đứa bé đâu vào đấy. Họ phải qua điều tra xem từ trước tới giờ có can tội hình sự hay không. Và một cán sự xã hội sẽ được phái đến để xem xét, lượng định hầu bảo đảm rằng gia đình đó sẽ là mái ấm che chở và nuôi dưỡng đứa bé cho nên người.
 
Thêm vào đó, những người đứng đơn xin con nuôi nước ngoài phải thỏa mãn đầy đủ những đòi hỏi của các cơ quan phụ trách thủ tục cũng như của chính phủ hai nước đưa ra.

Nói cụ thể, nhiều trung tâm cho con nuôi tại nước ngoài thường đòi người đứng đơn phải sang nước sở tại 2 lần. Lần thứ nhất để họ gặp và ở chơi với đứa con nuôi tương lai một thời gian. Lần thứ nhì là để hoàn tất thủ tục. Khi trở về Mỹ thì những cha mẹ nuôi này còn phải hoàn tất những giấy tờ đòi hỏi từ phía chính phủ Hoa Kỳ.
 
Một số bác sỹ tại Hoa Kỳ đã cung cấp những dịch vụ y tế đặc biệt cho các cha mẹ nuôi xin con từ nước ngoài. Họ cần được lưu ý rằng đứa con mà họ xin từ nước ngoài có thể sẽ không khỏe mạnh như bề ngoài của các em. Một thí dụ cho thấy là bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ trong tuần qua đã ra thông cáo lưu ý bất cứ người Mỹ nào xin con nuôi từ miền nam nước Kazakhstan nên đem đứa bé đi thử HIV, vì chính phủ nước này mới đây loan tin rằng có đến 61 trẻ sinh sống trong vùng Shimkent đã bị nhiễm vi rút gây bệnh AIDS.

Còn về vấn đề giữ gìn bản sắc và gốc gác văn hóa cho đứa trẻ xin từ nước ngoài thì mức độ là tùy cha mẹ nuôi, và đứa bé cảm thấy như thế nào khi lớn lên trong một gia đình và một môi trường khác với nơi mà các em đã ra đời là điều khó đoán biết trước.

Riêng đối với trường hợp của em Matthew  Baxter năm nay 5 tuổi chung sống với cha mẹ và người chị Mỹ trắng từ lúc mới 7 tháng thì mọi chuyện rất tốt đẹp. Bà mẹ Miriam Baxter luôn hãnh diện cho mọi người biết rằng tuy bà không sinh ra bé Matthew  da vàng  nhưng đối với bà cậu bé chẳng khác gì con ruột của bà vậy.

LỊCH CẤP CHIẾU KHÁN DI DÂN TÍNH ĐẾN THÁNG 12-2006

A-IR-1, IR-2, IR-5 (Vợ, con vị thành niên, cha mẹ của công dân Hoa Kỳ, luôn luôn hiệu lực)
B- Ưu tiên F1-1:   Xét đến 22-04-01 (Không thay đối)
C- Ưu tiên F2-A:  Xét đến 01-03-02 (Tăng 6 tháng)
D- Ưu tiên F2-B:  Xét đến 08-03-97 (Tăng 5 tuần)
E- Ưu tiên F3:      Xét đến 08-12-98 (Tăng 3 tuần)
F- Ưu tiên F4:      Xét đến 01-12-95 (Tăng 5 tuần)
G- Tu Sĩ-SR:      Luôn luôn hiệu lực


Quý độc giả quan tâm đến việc bảo lãnh thân nhân muốn có thêm tin tức cập nhật, xin theo dõi qua báo chí hay đón nghe chương trình phát thanh của chúng tôi vào mỗi tối thứ Tư từ 7PM và sáng Chủ Nhật từ 11:00AM, trên các làn sóng 840AM, 1430AM, 1500AM, và 106.3FM. Hoặc quý vị liên lạc với một trong những văn phòng Robert Mullins International gần nhất: Westminster: (714) 890-9933 , San Jose (408) 294-3888, Oakland-San Francisco: (510) 533-8228, Sacramento (916) 393-3388 hay qua Email: info@rmiodp.com.

Thứ Hai, 11 Tháng Chín 2023(Xem: 4447)
(Robert Mullins International) Luật gánh nặng xã hội thời chính quyền trước đã có tác động lớn đến người di dân ở Hoa Kỳ. Theo luật đó, người di dân có thể bị từ chối thẻ xanh nếu họ sử dụng một số phúc lợi công cộng nhất định. Khi họ nghe về Luật gánh nặng xã hội này, nhiều gia đình di dân bắt đầu rút tên ra khỏi danh sách các phúc lợi công cộng mà họ và những đứa con sinh ra ở Hoa Kỳ của họ từng có đủ điều kiện được hưởng. Khi ông Biden trở thành tổng thống, ông đã bãi bỏ chính sách của chính quyền trước. Nói cách khác, Luật gánh nặng xã hội của chính quyền trước hiện không còn tồn tại. Nó đã đi và sẽ không trở lại. Người di dân không phải lo lắng về điều đó. Sở Di Trú Hoa Kỳ đã quay trở lại Luật gánh nặng xã hội cũ của năm 1999. Luật đó thoáng và nhân đạo hơn nhiều so với luật của chính quyền trước.
Thứ Hai, 28 Tháng Tám 2023(Xem: 4666)
Đây là phần cuối của loạt bài “Người di dân có du nhập văn hóa của họ không?” Hiện nay, một nghiên cứu mới cho thấy rằng, những người Mỹ da trắng sinh ra ở miền Nam chuyển đến các vùng khác của Hoa Kỳ, đã gây ảnh hưởng đến văn hóa ở nơi ở mới của họ như thế nào. Sau năm 1900, có một cuộc di cư lớn của những người da đen miền Nam đến các thành phố công nghiệp miền Bắc. Nhưng cũng có một số lượng lớn hơn những người da trắng miền Nam chuyển đến các vùng khác của đất nước, không phải đến các thành phố Đông Bắc mà thay vào đó là các bang ở phía Tây. Ở một số quận của các bang phía tây, nếu tỷ lệ người da trắng miền Nam tăng lên, thì những quận đó có nhiều khả năng ủng hộ ông Donald Trump, phản đối phá thai, xây dựng nhà thờ Tin lành, nghe nhạc đồng quê và thậm chí thích gà nướng hơn pizza.
Thứ Hai, 28 Tháng Tám 2023(Xem: 4463)
(Robert Mullins International) Các nền kinh tế định hướng tăng trưởng đòi hỏi tiết kiệm và đầu tư. Sẵn sàng tiết kiệm tiền là một đặc điểm văn hóa được tiếp tục trong các nhóm người chuyển đến nơi ở mới. Con cháu của những người di dân có hành vi tiết kiệm rất giống với nơi quê cha đất tổ của họ. Nhìn vào các khoản đóng góp hưu trí của những đứa trẻ người di dân sinh ra ở Mỹ. Các nghiên cứu cho thấy rằng những điều này tương tự như những gì xảy ra ở các quốc gia tổ tiên của họ. Hai nhóm người di dân quan tâm nhất đến việc đóng góp cho quỹ hưu trí của họ là Ireland và Ấn Độ. Tiếp theo là những người di dân đến từ Hà Lan và Thái Lan.
Thứ Hai, 21 Tháng Tám 2023(Xem: 4557)
(Robert Mullins International) Đây là phần một của loạt bài gồm có 3 phần. Một số nghiên cứu và sách vở đã cho chúng ta biết về những người di dân, những người trong nội bộ quốc gia hoặc từ quốc gia này sang quốc gia khác, đã truyền tải một số yếu tố văn hóa nhất định của họ cho con cháu của họ như thế nào. Nói cách khác, có những hành vi văn hóa nhất định không được đồng hóa hoàn toàn và không bị bỏ lại ở quê hương của họ. Điều này đã được quan sát thấy trong quá trình di dân của người miền Nam da trắng ở Hoa Kỳ, cũng như trong số những người di dân từ nước ngoài.
Thứ Ba, 15 Tháng Tám 2023(Xem: 4407)
(Robert Mullins International) Dự luật của thượng nghị sĩ Ohio là nhằm mục đích ngăn chặn hàng trăm ngàn trường hợp quá hạn chiếu khán xảy ra mỗi năm. Dự luật sẽ yêu cầu người nước ngoài có chiếu khán không di dân, chẳng hạn như khách du lịch và sinh viên, phải trả hàng ngàn Mỹ kim trước khi vào Hoa Kỳ. Dự luật được đề xuất có tên là Đạo luật Rời khỏi đúng hạn (The Timely Departure Act). Nó sẽ không áp dụng cho các công dân từ 40 quốc gia hiện đang ở trong chương trình được Miễn chiếu khán. Ngoài các quốc gia châu Âu, các quốc gia châu Á duy nhất nằm trong Chương trình được miễn chiếu khán là Brunei, Nhật Bản, Nam Hàn, Singapore và Đài Loan. Những người xin chiếu khán không di dân từ tất cả các quốc gia khác ở châu Á sẽ phải trả từ 5,000 đến 15,000 Mỹ kim dưới dạng tiền đặt cọc hoặc thanh toán bằng tiền mặt. Số tiền đó sau đó sẽ được trả lại cho họ, nếu họ rời khỏi Hoa kỳ theo các điều khoản của chiếu khán, hoặc nếu khi họ trở thành thường trú nhân tại Hoa Kỳ.
Thứ Ba, 08 Tháng Tám 2023(Xem: 4611)
(Robert Mullins International) Việc sử dụng trí tuệ nhân tạo ("AI") của Sở Di Trú có thể giúp việc duyệt xét đơn EB5 dễ dàng hơn không? Liệu sự thay đổi từ người thẩm định sang AI có ý nghĩa khách quan, hợp lý hơn không? Việc sử dụng AI tiếp tục mở rộng ở các chính phủ trong và ngoài nước, nhưng một số chuyên gia cảnh báo rằng đó không phải là giải pháp một thứ dùng được chung cho tất cả. Trên thực tế, nó có thể không hoàn toàn phù hợp với các chương trình đầu tư định cư như EB5. Thật vậy, sử dụng AI mà không chú ý đến bối cảnh có thể là một sai lầm lớn. Việc duyệt xét chương trình EB-5 tại Sở Di trú liên quan đến các quy trình rất phức tạp đối với những người duyệt xét không phải là con người. Hiện tại, AI không có khả năng xem xét tất cả các yếu tố cần thiết để đưa ra quyết định hợp lệ. Việc đánh giá các hồ sơ di dân là rất chủ quan và chỉ một số yêu cầu của đơn xin có thể được AI đảm trách thỏa đáng.
Chủ Nhật, 30 Tháng Bảy 2023(Xem: 5240)
(Robert Mullins International) Công dân Hoa Kỳ sẽ KHÔNG cần chiếu khán để đến Châu Âu bắt đầu từ năm 2024. Tuy nhiên, trước khi đi du lịch, họ sẽ phải điền vào một mẫu đơn trực tuyến. Nó được gọi là European Travel Information and Authorization (Hệ thống Khai báo thông tin và Cấp phép Du lịch Châu Âu). Điều này là cần thiết cho mỗi du khách và sẽ có phí $8.00 USD cho mỗi du khách. Người Mỹ vẫn sẽ dễ dàng đi du lịch đến Châu Âu sau khi họ hoàn thành đơn đăng ký trực tuyến đơn giản này. Hệ thống Khai báo thông tin và Cấp phép Du lịch Châu Âu không phải là chiếu khán. Đó là một quy trình ghi danh trực tuyến đơn giản và việc chấp thuận sẽ được gửi qua email cho du khách. Du khách sẽ chỉ cần điền vào mẫu đơn trực tuyến với các thông tin cá nhân cơ bản, kế hoạch du lịch và lịch sử du lịch, cùng với các câu hỏi bảo mật.
Thứ Hai, 24 Tháng Bảy 2023(Xem: 4968)
(Robert Mullins International) Theo một cuộc khảo sát gần đây, nhiều người Mỹ gốc Việt ủng hộ Đảng Cộng hòa hơn so với những người Mỹ gốc Á khác. Tuy nhiên, thế hệ trẻ người Mỹ gốc Việt có thể thay đổi điều đó. Trong nhiều thập kỷ, dân số người Mỹ gốc Á ngày càng tăng của Hoa Kỳ có xu hướng bỏ phiếu cho Đảng Dân chủ. Nhưng luôn có một ngoại lệ: những người Mỹ gốc Việt từng trải qua chiến tranh. Họ giống như những người Cuba thoát khỏi chủ nghĩa cộng sản ở quê nhà, và họ coi đảng Cộng hòa chống cộng nhiều hơn và ít cải cách hơn đảng Dân chủ. Sáu mươi tám phần trăm cử tri người Mỹ gốc Việt từ 50 tuổi trở lên được xác định là thuộc Đảng Cộng hòa, 58% cử tri gốc Việt trẻ tuổi được xác định là thuộc Đảng Dân chủ. Nhiều người Mỹ gốc Việt thuộc thế hệ lớn tuổi có chung một lịch sử di dân duy nhất mà việc này có tác động mạnh mẽ đến tình cảm chính trị của họ. Sau khi Hoa Kỳ rút khỏi Việt Nam vào năm 1973, hàng trăm ngàn người di cư cảm thấy bị đe dọa bởi chế độ Cộng sản đã chạy sang Mỹ.
Thứ Hai, 17 Tháng Bảy 2023(Xem: 4732)
(Robert Mullins International) Hoa Kỳ luôn là một xã hội có nhiều cộng đồng người di dân. Nhưng di trú vẫn còn là một chủ đề được tranh luận và chưa được hiểu rõ. Khi các chính trị gia nói về di dân, bình luận của họ thường dựa trên những chuyện tưởng tượng, thay vì thực tế. Dưới đây là một số tưởng tượng hoặc quan niệm sai lầm: Lầm tưởng số 1: Người di dân không muốn học tiếng Anh. Hoa Kỳ là nơi có nhiều người di dân quốc tế hơn bất kỳ quốc gia nào khác. Gần 20% tổng số người di dân toàn cầu cư trú tại Hoa Kỳ. Ngày nay, người di dân và con cái của họ học tiếng Anh với tốc độ tương đương với người Ý, người Đức và người Đông Âu di cư vào đầu những năm 1800. Và từ năm 2009 đến 2019, tỷ lệ người di dân có thể nói tiếng Anh “rất tốt” đã tăng từ 57% lên 62%.
Chủ Nhật, 09 Tháng Bảy 2023(Xem: 5161)
(Robert Mullins International) Theo luật hiện hành, nếu những đương đơn xin Điều chỉnh Tình trạng (Thẻ Xanh) đi du lịch bên ngoài Hoa Kỳ mà không có Giấy tái nhập cảnh tạm thời (Advance Parole), Sở Di Trú coi như đơn của họ bị từ bỏ. Kết quả là lãng phí thời gian, tiền bạc và cần phải bắt đầu lại quy trình cấp thẻ xanh từ đầu. Hơn nữa, để có được Giấy tái nhập cảnh tạm thời có thể là một quá trình khó khăn. Thời gian chờ đợi để được phê duyệt Giấy tái nhập cảnh tạm thời đã bị kéo dài lên đến 9, 10 và thậm chí là hơn 24 tháng. Chính sách này đã cản trở những đương đơn xin Điều chỉnh đi thăm người thân bị bệnh hoặc tham dự các sự kiện gia đình quan trọng ở nước ngoài. Bộ Nội An (DHS) hiện đề xuất loại bỏ yêu cầu xin Giấy tái nhập cảnh tạm thời cho những người có đơn Điều chỉnh đang chờ duyệt xét và chấm dứt luật tự động từ bỏ đối với các chuyến du lịch quốc tế.