Gánh Nặng Xã Hội

Thứ Tư, 18 Tháng Mười Một 200900:00(Xem: 106852)
Gánh Nặng Xã Hội
Mục di trú và bảo lãnh do Văn Phòng tham vấn di trú Robert Mullins International đảm trách hằng tuần, nhằm mục đích thông báo các tin tức thời sự liên quan đến vấn đề đoàn tụ gia đình, rất hữu ích cho quý vị nào quan tâm đến việc bảo lãnh thân nhân. Mọi đóng góp ý kiến xin liên lạc 1-800-411-0495 Người bảo lãnh được yêu cầu ký tên vào đơn Bảo Trợ Tài Chánh để cam đoan rằng những người được bảo lãnh không trở thành một "gánh nặng xã hội" khi họ đến Hoa Kỳ. Một số gia đình rất khó tìm một người đồng bảo trợ hoặc phụ bảo trợ tài chánh vì nhiều người không hiểu những gì phải cam kết khi trở thành người có trách nhiệm chung về việc bảo trợ tài chánh. Trên thực tế, trong 99% hồ sơ, người bảo lãnh không cần phải lo lắng về trách nhiệm của họ vì chính phủ ít khi phạt người bảo lãnh nếu người được bảo lãnh nhận các quyền lợi xã hội. "Gánh nặng xã hội" có nghĩa là "dựa hoàn toàn vào chính phủ để sinh sống, như nhận trợ giúp tiền xã hội, chẳng hạn như tiền phúc lợi xã hội để dùng làm lợi tức sinh sống, hay được chữa bệnh lâu dài với các phí tổn của chính phủ". Một số người di dân và gia đình của họ có thể được hưởng các lợi ích công cộng - bao gồm trợ giúp về tai họa, điều trị các bệnh truyền nhiễm, chích ngừa, và các chương trình quan tâm về sức khoẻ và dinh dưỡng cho trẻ em. Những lợi ích được hưởng này không nằm trong cách định nghĩa về gánh nặng xã hội. Một người được xem là một gánh nặng xã hội nếu người này kiếm lợi tức của mình bằng cách dựa vào sự trợ giúp tiền mặt của chính phủ. Một số chương trình có thể rơi vào sự xếp loại về gánh nặng xã hội là Tiền phúc lợi xã hội (Welfare), Lợi tức An Sinh Xã hội (SSI), trợ giúp tiền mặt từ chương trình Trợ Giúp Tạm Thời Cho Các Gia Đình Nghèo Túng (gọi tắt là TANF) và các chương trình trợ giúp tiền mặt ở địa phương được dùng làm nguồn lợi tức sinh sống, thường được gọi là các chương trình "Trợ Giúp Tổng Quát". Chương trình Trợ Giúp Y Tế (MediCaid) cho việc săn sóc lâu dài trong bệnh viện cũng được xem là vấn đề gánh nặng xã hội. Những lợi ích công cộng sau đây Không bị xem Gánh Nặng Xã Hội: - Trợ Giúp Y Tế để điều trị ngắn hạn. - Chương Trình Bảo Hiểm Sức Khỏe Trẻ Em (gọi tắt là CHIP). - Các chương trình về dinh dưỡng, bo gồm Phiếu Thực Phẩm (tức Foodstamp). - Phúc lợi về thuê nhà, các dịch vụ về trẻ em. - Sự chăm sóc nuôi dưỡng và trợ giúp con nuôi. - Các chương trình huấn nghệ. - Các lợi ích không tiền mặt dưới chương trình Trợ Giúp Tạm Thời Cho Các Gia Đình Nghèo Túng, chẳng hạn như các phụ cấp về di chuyển và săn sóc trẻ em. - Những lợi ích về Anh Sinh Xã Hội Cấp II, tiền đền bù của chính phủ và các phúc lợi cựu chiến binh. - Bồi thường tiền thất nghiệp cũng không bị xem là gánh nặng xã hội. Khi mục đích của những phúc lợi kể trên không dùng vào lợi tức sinh sống sẽ không bị xem là gánh nặng xã hội. Hỏi Đáp Di Trú: - Hỏi: Người bảo lãnh tài chánh có trách nhiệm cung cấp cho người được bảo lãnh tất cả nhu cầu sinh sống không? - Đáp: Người bảo trợ tài chánh không bị đòi hỏi phải cung cấp tất cả. Trách nhiệm căn bản của người bảo trợ tài chánh là hoàn lại cho chính phủ những phúc lợi công cộng mà người được bảo lãnh không được quyền hưởng, chẳng hạn như tiền Phúc lợi xã hội (Welfare) hoặc Lợi Tức An Sinh Xã Hội (SSI). Trách nhiệm này sẽ kéo dài 10 năm hay cho đến khi người được bảo lãnh trở thành công dân Hoa Kỳ. - Hỏi: Có phải người bảo trợ tài chánh phải chịu trách nhiệm về các phí tổn pháp lý hay phí tổn y tế, nợ thẻ tín dụng, tiền nợ trả góp, hoặc bất cứ phí tổn khác mà người được bảo lãnh có? - Đáp: Không. Không bao giờ. Quý độc giả muốn có thêm tin tức cập nhật, xin theo dõi qua báo chí hay đón nghe chương trình phát thanh của chúng tôi vào mỗi tối thứ Tư từ 7PM và sáng Chủ Nhật từ 11:00AM, trên các làn sóng 1430AM, 1500AM, và 106.3FM. Hoặc liên lạc với một văn phòng Robert Mullins International gần nhất: Westminster: (714) 890-9933 , San Jose (408) 294-3888 (duy nhất tại đường số 1, không phải đường Monterey), Oakland-San Francisco: (510) 533-8228, Sacramento (916) 393-3388 hay Email: info@rmiodp.com.  
Thứ Năm, 15 Tháng Giêng 2009(Xem: 92597)
Lời thú nhận "có tội" là con đường mà 95% những hồ sơ hình sự được định đoạt. Trong những hồ sơ mà bị cáo không phải là công dân Hoa Kỳ, lời thú nhận có thương lượng phải được nghiên cứu cẩn trọng và phải đi đến một số thay đổi làm tội nhẹ đi.
Thứ Tư, 07 Tháng Giêng 2009(Xem: 98271)
Trong chủ đề kỳ này, chúng ta sẽ nói đến hai đề tài liên quan đến các hồ sơ bảo lãnh diện vợ chồng.
Thứ Sáu, 02 Tháng Giêng 2009(Xem: 94959)
Chiếu khán R-1 được cấp cho các nhân viên phục vụ trong lãnh vực tôn giáo. Đây là loại chiếu khán phi-di-dân, chiếu khán tạm thời.
Thứ Tư, 24 Tháng Mười Hai 2008(Xem: 97462)
Trong năm 2008, người ta không thấy có những tiến triển nào quan trọng trong các luật lệ về di trú toàn cầu.
Chủ Nhật, 21 Tháng Mười Hai 2008(Xem: 99120)
Tại Đông Nam Á, công dân ở các nước Nhật, Brunei, Tân Gia Ba và Nam Hàn có thể sang Hoa Kỳ để du lịch hay làm công việc nào đó và cư ngụ trong 90 ngày mà không cần xin chiếu khán (visa)
Thứ Tư, 10 Tháng Mười Hai 2008(Xem: 97860)
Liệu có thể có một cuộc phỏng vấn thoải mái tại Tòa Lãnh sự Hoa Kỳ ở Việt Nam không? Có thể là không, nhưng có một số điều mà đương đơn (tức người được bảo lãnh) nên ghi nhớ khi chuẩn bị cho một cuộc phỏng vấn.
Thứ Sáu, 05 Tháng Mười Hai 2008(Xem: 104790)
Hàng năm, văn phòng chúng tôi thường nhận hai, ba câu hỏi tương tự như sau: "Tôi ở Việt Nam và có liên hệ với một cô gái, kết quả là đứa con chung của chúng tôi ra đời. Làm sao tôi có thể đưa cháu sang Hoa Kỳ?".
Thứ Tư, 26 Tháng Mười Một 2008(Xem: 99217)
Nếu bạn đã có Thẻ Xanh tạm có giá trị 2 năm, bạn cần phải nộp đơn xin Thẻ Xanh dài hạn chính thức (có giá trị 10 năm) trước khi Thẻ Xanh tạm hết hạn.
Thứ Sáu, 21 Tháng Mười Một 2008(Xem: 104622)
Đôi lúc, thính giả hoặc thân chủ của Văn phòng Tham vấn Di trú Robert Mullins International hỏi tại sao lại mất quá nhiều thời gian cho việc thẩm tra lý lịch người xin chiếu khán (visa) di dân hoặc xin Thẻ Xanh. Đã có một số người phải đợi trên 2 năm cho việc thẩm tra lý lịch. Tại sao vậy?
Thứ Sáu, 19 Tháng Chín 2008(Xem: 99339)
Khi là một thường trú nhân, bạn được quyền sống thường trú trên đất Mỹ và được làm việc cho hầu hết các chủ nhân.