Qúy Vị Có Nhận Người Di Dân Này Không? (Phần 2)

Thứ Tư, 13 Tháng Bảy 201100:00(Xem: 109763)
Qúy Vị Có Nhận Người Di Dân Này Không? (Phần 2)
Mục di trú và bảo lãnh do Văn Phòng tham vấn di trú Robert Mullins International đảm trách hằng tuần, nhằm mục đích thông báo các tin tức thời sự liên quan đến vấn đề đoàn tụ gia đình, rất hữu ích cho quý vị nào quan tâm đến việc bảo lãnh thân nhân. Mọi đóng góp ý kiến xin liên lạc 1-408-294-3888

Trong thời gian gần đây, những lời ta thán vọng từ các văn phòng Lãnh sự Hoa Kỳ trên thế giới và từ những văn phòng di trú tại Hoa Kỳ đã làm cho giới truyền thông Hoa Kỳ chính thức bình luận về vấn đề này. Những người liên hệ, từ những người bảo lãnh, người được bảo lãnh cho đến các luật sư di trú và các nhà vận động tích cực cho người di dân, than phiền là nhiều câu hỏi chất vấn những cặp vợ chồng và những cặp hôn thê-hôn phu đã làm kinh ngạc nhiều người, vì chúng rất không hợp lý và không thực tế, mặc dù mục đích của việc chất vấn này nhằm truy tìm những hồ sơ bảo lãnh gian dối.

New York Times, một trong những nhật báo uy tín và lớn hàng đầu trên nước Mỹ đã lên tiếng về sự kiện này trong một loạt bài chủ đề đặc biệt, có tựa đề "Qúy Vị Có Nhận Người Di Dân Này Không?". Văn phòng Tham vấn Di trú Robert Mullins International đã chuyển dịch phần đầu bài viết đặc biệt của nữ ký giả Nina Bernstein của tờ New York Times, số ra ngày 11 tháng 6 năm 2011, liên quan đến vấn đề thời sự di dân nóng bỏng hiện nay. Sau đây là phần 2 của bài phóng sự, xin mời quý vị theo dõi:

*

Một nhân viên di trú quan sát quanh phòng đợi phỏng vấn, cố tìm cử chỉ của những cặp vợ chồng sắp phỏng vấn. Những cặp này có những cử chỉ khác thường không, có đang âu yếm nhau không và có nắm tay nhau không? Có cặp nào xem nhau như người xa lạ không?

Trong một góc phòng đợi là những cặp vợ chồng mới cưới nhau: anh Ersan Kahyaoglu, 25 tuổi, là thợ điện với dáng người khỏe mạnh và là công dân Mỹ gốc Thổ Nhĩ Kỳ, mặc chiếc áo nhàu nát bỏ ra ngoài quần, và cô Dilek Kahyaoglu, 21 tuổi, cũng gốc người Thổ Nhĩ Kỳ nhưng đã sống ở Mỹ khoảng 10 năm, gầy gò trong bộ áo đen. Anh Kahyaoglu than phiền rằng: "Tôi chả nhớ cô ấy mặc áo đầm màu gì trong ngày lễ ký hôn thú. Có lẽ là những màu gì đó...".

Vợ anh liền nhanh nhẩu nói nhẹ nhàng là "Màu đen và trắng, có nhiều hoa".

"Thế ai nấu ăn?". Luật sư của họ, ông Raj Jadega, đang chất vấn họ để tập dượt trước. Cô vợ liền nói với vẻ kiêu hãnh: "Tôi nấu chứ còn ai vào đây nữa!".

Lại hỏi: "Vậy lần cuối cô nấu bữa cơm tối là khi nào?". Nhưng cô vợ có vẻ bối rối

Lại hỏi: "Văy là cô không nấu bữa ăn đó hả?".

Cuộc đối thoại nghe có vẻ buồn cười này tưởng như không có gì quan trọng. Nhưng thực ra, vợ chồng này đang là mối quan tâm của bộ phận di trú Stokes vì người vợ đang ở trong tiến trình bị trục xuất. Người vợ đến Mỹ với gia đình theo diện du lịch lúc mới 11 tuổi. Đến năm 13 tuổi, đơn xin Thẻ Xanh của gia đình cô ta bị từ chối vì người "luật sư" đầu tiên là một tay lừa đảo.

Luật sư Jadega nói rằng: "Những câu hỏi có thể thay đổi bất thường và rất chi tiết", trong khi cặp vợ chồng nói trên đang trao đổi những câu hỏi liên quan đến những món ăn và loại nhạc ưa thích của mỗi người (chẳng hạn như thích nhạc để nhảy chăng? Hay thích loại nhạc "rock" hơn. Hoặc thích ăn thịt gà kiểu parmigiana hay thích gà nhồi ớt?). Luật sư Jadega nói thêm rằng "Nếu một số câu hỏi cố định nào đó bị trả lời sai, nhân viên di trú sẽ ngưng phỏng vấn ngay tức khắc".

Vài tiếng sau khi người chồng thoát được sự căng thẳng của cuộc phỏng vấn, nhân viên phỏng vấn chuyển sang hỏi anh ta "những chuyện căn bản". Anh chồng nói là được hỏi: "về ngày sinh nhật, loại nhà mà chúng tôi ở, trả tiền nhà bao nhiêu - có lẽ khoảng 25 câu hỏi".

Nhưng rồi đến câu hỏi cô vợ có dùng cách ngừa thai không?

Anh Kahyyaoglu trả lời rằng: "Tôi đã trả lời là không. Nhưng người phỏng vấn nói rằng ông ta muốn hỏi là có dùng bao cao su ngừa thai không. Tôi trả lời rằng: Thưa ông không, chúng tôi chẳng dùng thứ nào cả".

Nhưng ở một phòng cách ly khác, vợ của ông ta cũng bị chất vấn về việc sử dụng bao cao su ngừa thai, và cô đã trả lời là "Thỉnh thoảng dùng một lần".

Chú rể hỏi sau đó hỏi là "Làm cách nào tôi có thể giải thích được cơ chứ. Cũng được thôi, chả lẽ tôi nói sẽ rằng đôi lúc tôi cũng cảm thấy muốn với tới ngăn tủ ở cạnh giường ngủ để lấy mấy thứ đó à?".

Mặc dù cách trả lời có sự khác biệt, cặp vợ chồng cũng đậu cuộc phỏng vấn, hết xấu hổ và rất hân hoan.

Ý tưởng kết hôn như là cánh cửa cho bọn khủng bố xâm nhập, và những vụ khởi tố đường dây làm hôn nhân giả mạo, đã từng được báo động thường xuyên. Năm 1986, cơ quan di trú ước lượng cứ ba vụ hôn nhân di dân thì có một vụ giả mạo, đã làm cho quốc hội quan tâm và đưa ra những đạo luật cứng rắn, nhưng lại phóng đại tổng số hồ sơ giả mạo quá lớn. Sau đó, sở di trú đã điều chỉnh lại chỉ có 8% hồ sơ là giả mạo mà thôi.

Một cơ quan chuyên biệt đã điều tra những vụ kết hôn giả mạo từ năm 2007 nhưng chưa hề phổ biến kết quả của họ. Khi nhật báo New York Times nộp đơn yêu cầu được nhận những thông tin này theo Đạo Luật Tự Do Thông Tin, cơ quan này đã xác nhận có 656 trang giấy tường trình những thông tin liên hệ, nhưng đã bôi đen 655 trang. Cơ quan này viện lý do là những thông tin này sẽ cho thấy những phương pháp thảo luận nội bộ và những kỹ thuật thi hành luật ra sao. Tuy nhiên , báo New York Times đã nộp đơn kháng cáo việc này.

Các viên chức của cơ quan này nói rằng họ không thể cung cấp những thống kê để so sánh với những con số khác trên toàn quốc và cũng không thể cho những thông tin về những cặp vợ chồng ở tiểu bang New York liên hệ với văn phòng phỏng vấn di trú Stokes, vì hệ thống điện toán có thể bị sai lạc. Những viên chức di trú chỉ cho biết kết quả điều tra suốt hai tuần lễ trong tháng Tư vừa qua: Đó là 93 người trong số 114 người được phỏng vấn đã được chấp thuận Thẻ Xanh, tức 81%. Thêm vào đó, 21 cặp phỏng vấn còn lại đang chờ tái duyệt xét. Trong số này có hai cuộc hôn nhân bị xem là vô giá trị vì những vụ ly dị trước không đúng sự thật.

Vào ngày thứ Ba, 5 trong số 25 cặp vợ chồng trong phòng đợi phỏng vấn của cơ quan Stokes đang bị hai chữ "từ chối" đe dọa vì những lời khai không giống nhau. Những người này không nằm trong số những người được báo New York Times phỏng vấn, những người không bị nghi ngờ giả mạo.

Cô Guerra, giám sát viên của cơ quan Stokes nói rằng "Chúng tôi không thể đọc ý nghĩ của người khác. Nếu chúng tôi có thể sống với họ một tháng, chúng tôi có thể biết cuộc hôn nhân thật của họ. Nhưng nếu họ trả lời tất cả sai bét trong cuộc phỏng vấn, chúng tôi phải từ chối hồ sơ của họ".

Nhưng tại sao những cặp vợ chồng không trả lời "tất cả sai bét" trong cuộc phỏng vấn mà vẫn bị từ chối! Các thông tin khác liên quan đến những cuộc phỏng vấn cấp Thẻ Xanh trong bài phóng sự của nữ ký giả Nina Bernstein sẽ được trình bày trong phần thứ ba kỳ tới.

Hỏi Đáp Di Trú

- Hỏi: Đơn xin Thẻ Xanh của tôi bị từ chối vì chúng tôi trả lời không giống nhau khi chồng tôi và tôi được phỏng vấn cách ly nhau. Chúng tôi có thể kháng cáo quyết định của Sở di trú không?

- Đáp: Dĩ nhiên bạn có thể nộp đơn kháng cáo, nếu đơn của bạn trả lời thích hợp và đúng thời hạn. Thông thường, bạn sẽ phải nộp đơn kháng cáo trong vòng 30 ngày kể từ khi đơn xin Thẻ Xanh của bạn bị từ chối.

- Hỏi: Con gái của tôi bị từ chối đơn xin gia hạn Thẻ Xanh vì Sở di trú nói rằng con gái tôi đã từ bỏ quy chế Thường trú nhân khi đã sống ở nước ngoài hơn một năm và đã ký tên trên một lá thư xin bị thu hồi Thẻ Xanh khi cháu nhập cảnh ở phi trường Hoa Kỳ. Tôi có thể làm gì để xin phục hồi quy chế thường trú cho cháu?

- Đáp: Điều này cho thấy con gái của ông đã bị thu hồi Thẻ Xanh và được cấp thẻ I-94 như một du khách tạm thời lúc cô ấy nhập cảnh. Cô ấy cần tham vấn với một luật sư giàu kinh nghiệm hay các chuyên viên về lãnh vực này trong tương lai.

Quý độc giả muốn có thêm tin tức cập nhật, xin theo dõi qua báo chí hay đón nghe chương trình phát thanh của chúng tôi vào mỗi tối thứ Tư từ 7PM và sáng Chủ Nhật từ 11:00AM, trên các làn sóng 1430AM, 1500AM, và 106.3FM. Hoặc liên lạc với một văn phòng Robert Mullins International gần nhất: Westminster: (714) 890-9933 , San Jose (408) 294-3888 (Văn Phòng mới số 779 trên đường Story Road), Sacramento (916) 393-3388 hay Email: info@rmiodp.com.
Thứ Hai, 23 Tháng Mười 2023(Xem: 3833)
(Robert Mullins International) Tị nạn Asylum là một hình thức bảo vệ, cho phép người được lưu lại ở Hoa Kỳ, tránh bị trục xuất về một quốc gia, nơi họ lo sợ bị ngược đãi hoặc bị bức hại vì lý do danh tính, tôn giáo hoặc quan điểm chính trị của họ. Theo luật pháp Hoa Kỳ và luật pháp quốc tế, những người mà gặp nguy hiểm ở quê hương họ có quyền đến các quốc gia khác để tìm kiếm sự an toàn và được xem xét yêu cầu tị nạn của họ. Để xin tị nạn Asylum tại Hoa Kỳ, người đó phải có mặt tại Hoa Kỳ. Họ cũng phải đáp ứng được định nghĩa về người tị nạn. Theo luật, người tị nạn là người không thể hoặc không muốn trở về quốc gia của họ vì lo sợ bị bức hại. Sự bức hại có thể vì lý do chủng tộc, tôn giáo, quốc tịch, thành viên của một nhóm xã hội cụ thể hoặc quan điểm chính trị.
Thứ Hai, 16 Tháng Mười 2023(Xem: 3310)
(Robert Mullins International) Có một số tuyên bố trực tuyến cho rằng chính phủ Hoa Kỳ đang hỗ trợ những người di dân bất hợp pháp, bằng cách cấp cho họ 2.200 Mỹ kim mỗi tháng. Điều này là hoàn toàn không đúng sự thật. Những người vào Hoa Kỳ bất hợp pháp không có đủ điều kiện để được nhận hỗ trợ tiền mặt của liên bang. Người tị nạn refugee và những người được cấp quy chế tị nạn asylum, cũng như một số người di dân nhân đạo khác thì được hưởng một số phúc lợi công cộng nhất định, bao gồm hỗ trợ tiền mặt liên quan đến việc tái định cư ban đầu của họ, mặc dù số tiền này không cao tới 2.200 Mỹ kim mỗi tháng. Tin đồn này đến từ đâu? Từ một vị khách mời của cựu người dẫn chương trình tin tức Fox - Tucker Carlson. Vị khách mời này là một đại tá quân đội Hoa Kỳ đã nghỉ hưu đã tuyên bố rằng “mọi người mà được cho là người xin tị nạn, người di cư bất hợp pháp tràn qua biên giới ở Texas hoặc bất cứ nơi nào khác” đều được cấp một khoản hàng tháng là 2.200 Mỹ kim.
Thứ Hai, 09 Tháng Mười 2023(Xem: 3512)
(Robert Mullins International) Những người di dân Việt Nam vào Hoa Kỳ trước năm 1995 hầu hết đều là những người tị nạn chạy trốn bạo lực và đàn áp sau khi Chiến tranh Việt Nam kết thúc. Chính sách của chính phủ Hoa Kỳ là họ không phải bị trục xuất. Hoa Kỳ và Việt Nam đã ký một thỏa thuận vào năm 2008 để không trục xuất những người di dân này. Hiệp định năm 2008 nêu rõ: “Công dân Việt Nam không phải là đối tượng bị bắt trở về Việt Nam nếu đến Hoa Kỳ trước ngày 12/7/1995”. Vì vậy, chính phủ Việt Nam đã không cấp giấy thông hành để cho phép những người di dân như vậy bị trục xuất về Việt Nam. Nhưng vào năm 2017, dưới sự chỉ đạo của chính quyền Tổng thống trước, Cơ quan Thực thi Di trú và Hải quan (ICE) đã bắt đầu giam giữ một số người di dân trước năm 1995 trong khoảng thời gian dài. Chính phủ Hoa Kỳ đã bắt đầu gây áp lực, buộc chính phủ Việt Nam cấp giấy thông hành để những người di dân trước năm 1995 có thể được quay trở về Việt Nam.
Chủ Nhật, 01 Tháng Mười 2023(Xem: 3781)
(Robert Mullins International) Vào ngày 5 tháng 9 năm 2023, Bộ Ngoại giao đã ban hành luật cuối nhằm loại bỏ Luật Gánh nặng xã hội mới của chính quyền trước. Trước luật ban hành năm 2019 của tổng thống tiền nhiệm, chỉ có phúc lợi hỗ trợ bằng tiền mặt công để duy trì thu nhập hoặc biên chế hóa dài hạn bằng chi phí của chính phủ mới được xem xét trong quyết định về gánh nặng xã hội. Luật năm 2019 của Tổng thống tiền nhiệm đã mở rộng việc kiểm tra gánh nặng xã hội bằng cách thêm vào một số yếu tố khác để xem xét, định liệu một cá nhân có khả năng trở thành gánh nặng xã hội hay không. Luật năm 2019 làm dấy lên lo ngại về nỗi sợ hãi và sự nhầm lẫn, ngăn cản những người di dân, bao gồm cả trẻ em, tiếp cận các dịch vụ và các phúc lợi của chính phủ dành cho họ.
Thứ Bảy, 23 Tháng Chín 2023(Xem: 3901)
(Robert Mullins International) Vào ngày 13 tháng 9, một thẩm phán liên bang lại nói rằng DACA là bất hợp pháp. Tuy nhiên, thẩm phán đã không ra lệnh cho các quan chức chấm dứt chương trình và những người DACA hiện hữu vẫn có thể gia hạn trạng thái DACA của họ. DACA hiện bảo vệ 580,000 người di dân “Mơ ước” khỏi bị trục xuất và cho phép họ làm việc. Tại thời điểm này, không có đơn xin DACA mới nào được tiếp nhận. Thẩm phán Hanen, tại Tòa án quận phía Nam Texas của Hoa Kỳ, cho rằng những nỗ lực của ông Biden nhằm đưa chương trình DACA vào quy chế liên bang đã không được thực hiện theo luật. Trước đây, Thẩm phán Hanen cho rằng khi ông Obama tạo ra DACA vào năm 2012, việc đó cũng không được thực hiện theo luật. Chính quyền Biden dự kiến sẽ kháng cáo quyết định của Thẩm phán Hanen và vụ việc có thể sẽ được đưa lên Tòa án Tối cao. Đây sẽ là lần thứ ba DACA lên Tòa án Tối cao nhưng vấn đề vẫn chưa được giải quyết.
Thứ Hai, 18 Tháng Chín 2023(Xem: 4459)
(Robert Mullins International) Chính sách di dân của Hoa Kỳ có một số mục tiêu. Đầu tiên, nó giúp đoàn tụ cho các gia đình bằng cách tiếp nhận những người di dân mà đã có người thân ở Hoa Kỳ. Thứ hai, nó tiếp nhận lao động nước ngoài khi thiếu người lao động Hoa kỳ. Thứ ba, nó cung cấp nơi lánh cư cho những người nước ngoài đang phải đối mặt với sự đàn áp vì lý do chủng tộc, tôn giáo, quốc tịch, thành viên của một nhóm xã hội cụ thể hoặc quan điểm chính trị. Tất cả các luật di trú của Hoa Kỳ đều có trong Đạo luật di trú và Quốc tịch (INA). Bắt đầu từ những năm 1920, luật di trú của Hoa Kỳ đã ngăn cản việc di dân của hầu hết người dân từ Châu Á, Đông Âu và Nam Mỹ.
Thứ Hai, 11 Tháng Chín 2023(Xem: 3934)
(Robert Mullins International) Luật gánh nặng xã hội thời chính quyền trước đã có tác động lớn đến người di dân ở Hoa Kỳ. Theo luật đó, người di dân có thể bị từ chối thẻ xanh nếu họ sử dụng một số phúc lợi công cộng nhất định. Khi họ nghe về Luật gánh nặng xã hội này, nhiều gia đình di dân bắt đầu rút tên ra khỏi danh sách các phúc lợi công cộng mà họ và những đứa con sinh ra ở Hoa Kỳ của họ từng có đủ điều kiện được hưởng. Khi ông Biden trở thành tổng thống, ông đã bãi bỏ chính sách của chính quyền trước. Nói cách khác, Luật gánh nặng xã hội của chính quyền trước hiện không còn tồn tại. Nó đã đi và sẽ không trở lại. Người di dân không phải lo lắng về điều đó. Sở Di Trú Hoa Kỳ đã quay trở lại Luật gánh nặng xã hội cũ của năm 1999. Luật đó thoáng và nhân đạo hơn nhiều so với luật của chính quyền trước.
Thứ Hai, 28 Tháng Tám 2023(Xem: 4197)
Đây là phần cuối của loạt bài “Người di dân có du nhập văn hóa của họ không?” Hiện nay, một nghiên cứu mới cho thấy rằng, những người Mỹ da trắng sinh ra ở miền Nam chuyển đến các vùng khác của Hoa Kỳ, đã gây ảnh hưởng đến văn hóa ở nơi ở mới của họ như thế nào. Sau năm 1900, có một cuộc di cư lớn của những người da đen miền Nam đến các thành phố công nghiệp miền Bắc. Nhưng cũng có một số lượng lớn hơn những người da trắng miền Nam chuyển đến các vùng khác của đất nước, không phải đến các thành phố Đông Bắc mà thay vào đó là các bang ở phía Tây. Ở một số quận của các bang phía tây, nếu tỷ lệ người da trắng miền Nam tăng lên, thì những quận đó có nhiều khả năng ủng hộ ông Donald Trump, phản đối phá thai, xây dựng nhà thờ Tin lành, nghe nhạc đồng quê và thậm chí thích gà nướng hơn pizza.
Thứ Hai, 28 Tháng Tám 2023(Xem: 4006)
(Robert Mullins International) Các nền kinh tế định hướng tăng trưởng đòi hỏi tiết kiệm và đầu tư. Sẵn sàng tiết kiệm tiền là một đặc điểm văn hóa được tiếp tục trong các nhóm người chuyển đến nơi ở mới. Con cháu của những người di dân có hành vi tiết kiệm rất giống với nơi quê cha đất tổ của họ. Nhìn vào các khoản đóng góp hưu trí của những đứa trẻ người di dân sinh ra ở Mỹ. Các nghiên cứu cho thấy rằng những điều này tương tự như những gì xảy ra ở các quốc gia tổ tiên của họ. Hai nhóm người di dân quan tâm nhất đến việc đóng góp cho quỹ hưu trí của họ là Ireland và Ấn Độ. Tiếp theo là những người di dân đến từ Hà Lan và Thái Lan.
Thứ Hai, 21 Tháng Tám 2023(Xem: 4094)
(Robert Mullins International) Đây là phần một của loạt bài gồm có 3 phần. Một số nghiên cứu và sách vở đã cho chúng ta biết về những người di dân, những người trong nội bộ quốc gia hoặc từ quốc gia này sang quốc gia khác, đã truyền tải một số yếu tố văn hóa nhất định của họ cho con cháu của họ như thế nào. Nói cách khác, có những hành vi văn hóa nhất định không được đồng hóa hoàn toàn và không bị bỏ lại ở quê hương của họ. Điều này đã được quan sát thấy trong quá trình di dân của người miền Nam da trắng ở Hoa Kỳ, cũng như trong số những người di dân từ nước ngoài.