Di Trú Là Một Nhu Cầu Kinh Tế, Không Phải Là Mối Đe Dọa

Thứ Hai, 03 Tháng Mười Hai 201822:26(Xem: 18364)
Di Trú Là Một Nhu Cầu Kinh Tế, Không Phải Là Mối Đe Dọa
Mục di trú và bảo lãnh do Văn Phòng tham vấn di trú Robert Mullins International đảm trách hằng tuần, nhằm mục đích thông báo các tin tức thời sự liên quan đến vấn đề đoàn tụ gia đình, rất hữu ích cho quý vị nào quan tâm đến việc bảo lãnh thân nhân. Đề tài trên đây cũng được thảo luận trực tiếp trên trang nhà của văn phòng, www.rmiodp.com, tiết mục Radio, vào mỗi tối  thứ Tư , từ 7:00-8:00 giờ và Facebook.com/rmiodp.

(Robert Mullins International) Những hành động gần đây chống lại di dân là điều vô cùng phiền phức và hòan tòan không phải là tinh thần của người dân Hoa Kỳ. Suốt những tuần qua, nhiều tuyên bố chống di trú đã lên một mức độ cực đoan mới.

Cần phải nói cho rõ. Hoa Kỳ là một quốc gia của người di dân. Ngọai trừ cộng đồng người Mỹ Bản Xứ, tất cả chúng ta có tổ tiên ở những quốc gia khác và chúng ta đã rời bỏ cội nguồn , tự nguyện hay không tự nguyện, từ những nước khác nhau trên thế giới đến Hoa Kỳ để xây lại những ngôi nhà mới.

Việc cảm nhận người di dân như kẻ thù là một sự giả dối và đã trở thành một chiến lược chính trị. Nếu những chính sách chống di dân được phép tiếp tục thì điều này sẽ làm tê liệt nền kinh tế của chúng ta.

Điều này lớn hơn vấn đề xã hội và nhân bản. Di trú là nhu cầu kinh tế và người di dân với những khả năng khác nhau là điều cần thiết giúp Hoa Kỳ đạt được một tiềm năng kinh tế vượt trội.

Hoa Kỳ cần người di dân để phát triển kinh tế trong nhiều năm sau thời kỳ suy thóai. Hiện nay, những kỹ nghệ quan trọng trong nước chúng ta đang đối diện với tình trạng thiếu lao động. Điều này có nghĩa là nhiều công ty đang phát triển quá nhanh và họ có nhiều việc cho công nhân. Từ ngành xây dựng đến nông nghiệp, đến kỹ nghệ nhà hàng, nước Mỹ cần nhiều di dân với tất cả mọi lọai năng khiếu.

Trong ngành kỹ nghệ xây dựng, hiện có 196.000 việc đang cần công nhân. Hai mươi lăm phần trăm công nhân xây dựng ở Hoa Kỳ là người di dân. Tại những vùng thành thị,  người ta cần số công nhân cao hơn. Tại thành phố New York, 74% công nhân là người di dân.

Sự thiếu hụt lao động cũng xảy ra trong ngành nông nghiệp và mùa màng đang dãy chết trước khi được thu họach. Theo một khảo sát gần đây, 73% công nhân làm nghề nông là người di dân.

Những kỹ nghệ thiếu nhiều lao động nhất là những kỹ nghệ cần mướn di dân nhiều nhất. Điều dễ hiểu là người di dân có óc sáng tạo, cần cù và sẵn sàng là những công việc có kỹ thuật cao hay thấp mà những công nhân sinh trưởng ở Hoa Kỳ khôn muốn hoặc không thể làm.

Sửa chữa vấn đề di trú không phải là ra sức trục xuất người ta càng nhiều càng tốt. Vấn đề ở đây là thiết lập một hệ thống chiếu khán (visa) hợp pháp dành cho những việc làm mà người Mỹ không muốn. Chúng ta không cần phải "chào đón" những di dân khốn khó bằng quân đội trang bị vũ khí đến tận răng. Chúng ta cần nâng số chiếu khán lên để đáp ứng nhu cầu của các ngành kỹ nghệ tại Hoa Kỳ.

Chúng ta không cần phải hạn chế quyền của những trẻ em sinh ra trên đất Hoa Kỳ vì có cha mẹ là di dân. Chúng ta cần mang lại việc bảo vệ pháp lý mãi mãi cho những người được gọi là Dreamers (những người được đưa đến Hoa Kỳ bất hợp pháp từ thơ ấu) và bảo vệ chương trình Quy Chế Bảo Vệ Tạm Thời (Temporary Protected Status), vốn là những người đã và đang tiếp tục đóng góp cho nền kinh tế Hoa Kỳ trong nhiều thập niên qua.

Với những di dân sắp đến Hoa Kỳ, họ hòan tòan tin vào xã hội Hoa Kỳ vĩ đại này và muốn làm việc để xây một Hoa Kỳ mạnh hơn và tốt hơn. Chính vì thế, tín hiệu cần đưa ra hiện nay là: Chào mừng đến Hoa Kỳ. Kinh tế của chúng tôi cần các bạn.

Hầu hết dân biểu đều ủng hộ di trú từ hơn một thể kỷ qua, nhưng đảng Cộng Hòa vẫn nắm đa số ở Thượng viện.

Dân biểu Hoa Kỳ hiện nay vẫn là một quốc hội ủng hộ di dân từ thế kỷ 19. Các thành viên đảng Dân Chủ tại quốc hội hiện nay mong muốn không chỉ thông qua vấn đề hợp pháp hóa rộng rãi nhất trong lịch sử Hoa Kỳ, mà họ còn muốn mở rộng một nền di trú  hợp pháp to lớn. Chẳng có thành viên đảng Dân Chủ nào trong quốc hội chống lại vấn đề hợp pháp hóa này. Thay vì cắt giảm việc bảo lãnh thân nhân gia đình, Đảng Dân Chủ sẽ tìm cách mở rộng thêm.

Tuy nhiên, vì Thượng viện vẫn còn nằm trong tay Đảng Cộng Hòa, Đảng Dân Chủ sẽ phải tập trung vào việc thay đổi hoặc chống lại những giới hạn di trú và những chính sách thi  hành luật pháp thiếu thực tế và nhân bản của hành pháp Trump.

Những đòi hỏi về hôn nhân và sống trong hôn  nhân khi xin nhập tịch Hoa Kỳ

Sở di trú USCIS vừa đưa ra một thông báo để xác nhận lại những yêu cầu về việc kết hôn và sống chung với nhau nếu muốn nộp đơn xin nhập tịch Hoa Kỳ, vốn dành cho những đương đơn đã kết hôn với một công dân Hoa Kỳ.

Sở di trú nói rõ là đương đơn phải:

- Sống cùng với chồng công dân Hoa Kỳ ít nhất 3 năm liên tiếp trước ngày nộp đơn xin nhập tịch. Việc đòi hỏi sống chung với nhau chỉ cần kéo dài đến thời điểm nộp đơn N-400. Sau đó, hai vợ chồng có thể sống riêng.

- Người hôn phối xin nhập tịch phải tiếp tục kết hôn từ thời điểm nộp đơn xin nhập tịch cho đến khi Tuyên Thệ Nhập Tịch. Chấm dứt hôn  nhân bất cứ thời điểm nào trước ngày Tuyên Thệ Nhập Tịch sẽ làm cho đương đơn không còn hợp lệ để nhập tịch. Sau khi được nhập tịch, không có gì trở ngại nếu hai người nộp đơn ly hôn.

Tòa Bạch Ốc đang chuẩn bị một chính sách giới hạn những người xin lánh cư đi qua Mễ Tây Cơ để đến Hoa Kỳ

Các viên chức chính phủ Hoa Kỳ sẽ đòi hỏi những người xin lánh cư phải đến một cửa nhập cảnh để nộp đơn xin. Hành pháp nói rằng điều này sẽ giúp an tòan hơn, việc duyệt xét và chuẩn bị sẽ trật tự hơn.

Chính sách mới này mâu thuẫn với luật Hoa Kỳ hiện hành nói rằng: "bất cứ người ngọai quốc nào đang hiện diện" ở trong nước đều có thể nộp đơn xin lánh cư trong vòng một năm kể từ ngày đến, bất kể họ đã nhập cảnh Hoa Kỳ qua một cửa nhập cảnh chính thức hoặc nhập cảnh bất hợp pháp.

Ông Trump nói rằng ông muốn giữ những người di dân đã bị bắt sau khi vượt biên giới trái phép vào nhà giam cho đến khi hồ sơ pháp lý được mở, hơn là cho phép họ được thả ra ở Hoa Kỳ và chờ ngày ra tòa di trú phán xét.

Thực tế là theo luật quốc tế, những người xin lánh cư phải có thể chứng minh rằng họ có "nỗi sợ hãi có cơ sở về việc bị ngược đãi vì chủng tộc, tôn giáo, quốc tịch, quan điểm chính trị hoặc là thành viên trong một tổ chức xã hội đặc biệt". Nhưng hầu hết những người xin lánh cư không thể chứng minh được điều này. Họ đang muốn thóat khỏi sự nghèo đói và bạo lực nhưng họ không bị chính quyền ngược đãi. Nếu chỉ nói rằng quý vị không tìm được việc làm hoặc sợ bọn tội phạm thì không đủ lý do để xin lánh cư.

Tương tự, theo luật quốc tế, người di dân phải xin lánh cư ở quốc gia đầu tiên  khi họ nhập cảnh (là nước Mễ Tây Cơ) chứ không phải quốc gia muốn chọn (là Hoa Kỳ). Thực tế cho thấy là hầu hết những di dân đến từ Trung Mỹ trong đòan người hiện nay sẽ không hợp lệ để xin lánh cư ở Hoa Kỳ. Câu hỏi ở đây là liệu chính phủ Hoa Kỳ có muốn tìm cách đón nhận họ và cho họ quy chế hợp pháp dựa trên những quan tâm về nhân đạo hay không? Ông Trump trả lời là... "không".

Hỏi Đáp Di Trú

- Hỏi: Một phụ nữ có thể trở thành công dân Mỹ nếu bà ly dị người chồng đã bảo lãnh bà không?

- Đáp: Không. Bà không thể nhập tịch sau khi ba năm kết hôn với một công dân Hoa Kỳ nếu cuộc hôn nhân này chấm dứt trước ngày Lễ Tuyên Thệ. Bà sẽ phải đợi đủ 5 năm là thường trú nhân và sau đó nộp đơn xin nhập tịch.

- Hỏi: Đảng Dân Chủ đã thành công trong việc chiếm đa số ghế ở Hạ viện. Điều này có thể sẽ giúp họ cải thiện luật di trú không?

- Đáp: Đảng Cộng Hòa vẫn đang chiếm đa số ghế tại Thượng viện, vì thế Đảng Dân Chủ chiếm đa số ghế tại Hạ viện vẫn là một chiến thắng chưa trọn vẹn. Đảng Dân Chủ hiện nay chỉ có thể thực hiện việc chống lại những chính sách chống di dân, nhưng họ khó thể chữa được những kế họach chống di dân của Tòa Bạch Ốc.

- Hỏi: Kỹ nghệ nhà hàng hiện cũng đang trải qua tình trạng thiếu lao động và cần nhiều nhân công. Hiện có bao nhiêu di dân đang làm cho các nhà hàng?

- Đáp: Trên 1 triệu 400 ngàn nhân công đang làm việc cho các nhà hàng là người di dân. Đây là con số chính thức. Con số thực có thể gấp đôi vì nhiều nhà hàng đang thu nhận nhiều nhân công làm việc bất hợp pháp ở Hoa Kỳ.

Quý độc giả muốn có thêm tin tức cập nhật, xin theo dõi qua báo chí hay đón nghe chương trình phát thanh và phát hình trực tiếp của chúng tôi vào mỗi tối thứ Tư từ 7-8PM, trên các làn sóng 1430AM, 1500AM, và 106.3FM và trên trang nhà của văn phòng: www.rmiodp.com, mục Radio, hay www.facebook.com/rmiodp. Hoặc liên lạc với văn phòng Robert Mullins International gần nhất: Westminster: Văn Phòng mới trong khu Hanoi Plaza, trên đường Bolsa: (714) 890-9933 , San Jose (408) 294-3888 (779 Story Road, phía trước Wal Mart), Sacramento (916) 393-3388 hay Email: info@rmiodp.com
Thứ Ba, 13 Tháng Sáu 2006(Xem: 122615)
Thông thường, Tổng lãnh sự phải nhận được đơn xin chiếu khán (visa) đã được chấp thuận từ Trung Tâm Chiếu Khán Quốc Gia (tức National Visa Center, gọi tắt là NVC), để có thể bắt đầu duyệt xét một hồ sơ chuẩn bị phỏng vấn. Đôi khi, nếu đơn xin chiếu khán bản chính bị thất lạc,
Thứ Sáu, 02 Tháng Sáu 2006(Xem: 121937)
Tổng Lãnh sự Hoa Kỳ tại Sài Gòn là văn phòng lãnh sự bận rộn   đứng thứ năm trên thế giới, giải quyết khoảng 30.000 đơn mỗi năm. Chính vì thế, một Ban Thông tin đặc biệt đã được lập ra để đáp ứng những vấn đề khiếu nại của các đương đơn. Ban Thông tin này có tám nhân viên trả lời khoảng 8.000 đơn khiếu nại mỗi tháng.
Thứ Năm, 25 Tháng Năm 2006(Xem: 127911)
Tại Tòa Tổng Lãnh Sự Hoa Kỳ tại Sài Gòn, Bộ Phận Tái Định Cư Người Tỵ Nạn (RRS) có nhiệm vụ duyệt xét tất cả hồ sơ liên quan đến người tỵ nạn, kể cả Chương Trình McCain dành cho con cái của các cựu tù nhân từng bị giam cầm trong các trại "cải tạo". Bộ Phận Tái Định Cư Người Tỵ Nạn cũng giải quyết các hồ sơ diện Trẻ Á Châu Lai Mỹ
Thứ Ba, 23 Tháng Năm 2006(Xem: 123526)
Vấn đề hợp pháp hóa hàng triệu người di dân bất hợp pháp tại Hoa Kỳ đang là đề tài thảo luận gay go tại quốc hội, trong lúc làn sóng người biểu tình của hai nhóm người thuận và chống đang ngày càng tạo áp lực cho các vị dân cử và chính quyền Hoa Kỳ. Phản ứng trước không khí chính trị và xã hội đang căng thẳng này...
Thứ Sáu, 12 Tháng Năm 2006(Xem: 124581)
Chiếu khán (visa) P cho phép người mang chiếu khán được làm việc ở Hoa Kỳ trong một thời gian hạn định. Công ty hoặc một tổ chức nào khác ở Hoa Kỳ có ý định mướn họ cần phải trước tiên nộp mẫu đơn I-129 cho USCIS (Cơ quan di trú Hoa Kỳ) để được phép mướn một công nhân ngoại quốc.
Thứ Năm, 04 Tháng Năm 2006(Xem: 121629)
Các dự luật đề nghị cải tổ luật di chú của quốc hội Hoa Kỳ đã gây chấn động xã hội, đặc biệt là các nhóm di dân, đưa đến các làn sóng biểu tuần khắp nơi trong thời gian qua. Và ngày 1 tháng 5 mới đây đã được các nhóm ủng hộ việc cải tổ di trú - có lợi cho người di dân nhập cư bất hợp pháp - gọi là "Ngày Không Có Di Dân Tại Hoa Kỳ"
Thứ Sáu, 28 Tháng Tư 2006(Xem: 120019)
Khi cao trào biểu tình tuần hành khắp nơi trên nước Mỹ của các nhóm cộng đồng và tổ chức đòi hỏi quốc hội phải cải tổ luật di trú mới, đặc biệt là luật đề nghị cho phép hợp pháp hóa các di dân bất hợp pháp, người ta thấy có những tấm bảng của người biểu tình nhấn mạnh đến việc sự thành lập Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ đến từ các nhóm di dân.
Thứ Sáu, 28 Tháng Tư 2006(Xem: 121590)
Diện chiếu khán (visa) không di dân, gọi là J-1, được cấp để khuyến khích các sinh hoạt trao đổi văn hóa và giáo dục giữa Hoa Kỳ và các nước.  Sinh viên trong diện J-1 đến Hoa Kỳ trong một thời gian ngắn hạn, qua một chương trình được Bộ Ngoại Giao chấp thuận, để theo học toàn thời tại một trường Đại học 2 năm hay 4 năm.
Thứ Sáu, 28 Tháng Tư 2006(Xem: 125948)
Hiện nay, chúng ta không thể bàn luận về nội dung sau cùng của đạo luật mới này. Nhưng điều chắc chắn mà chúng ta biết là sẽ có nhiều thay đổi sau khi các dân biểu trở lại làm việc sau mùa lễ Phục Sinh. Một số chuyên gia về di trú tiên đoán rằng khó có thể có một đạo luật di trú mới vì quốc hội sẽ không thể tiến đến một thỏa thuận chung
Thứ Sáu, 28 Tháng Tư 2006(Xem: 116803)
Trong những buổi hội luận của Văn Phòng Tham Vấn Di Trú Robert Mullins International trong thời gian qua, chúng tôi đã có nhiều dịp trình bày về chủ đề du học tại Hoa Kỳ. Để có thêm nhiều thông tin khác liên quan đến diện du học lý thú này, chúng tôi xin trích dẫn một bài phỏng vấn đặc biệt của Đài phát thanh Á Châu Tự Do